Bắn tinh đầy bím cô bạn gái bím thâm của mình

Bắn tinh đầy bím cô bạn gái bím thâm của mình

Bắn tinh đầy bím cô bạn gái bím thâm của mình

Thư gật, “Dạ, anh,” lòng bất an không lối thoát, “Anh biết gì rồi, anh vừa đi đâu về?”

Nam ở ngồi ở một nơi nào đó cười nhếch môi nghĩ về Thư, tự nhủ: “Hoàng chẳng làm gì được đâu Thư, em đừng mong thoát được” ánh mắt anh ta sắc như dao, cắt qua màn đêm. Dấu vết trong lòng Thư ngày càng rõ, không phải khoái lạc mà là nỗi sợ và tội lỗi, đẩy cô gần hơn đến bờ vực không thể quay đầu. Anh lấy điện thoại, nhắn bạn thân – Tuấn, làm IT: “Tuấn, mày kiểm tra giúp tao số điện thoại này, bác sĩ phụ khoa, tao nghi có gì đó.” Tuấn trả lời ngay: “OK, để tao tra, mày nghi vợ hả, từ từ tìm hiểu kẻo nhầm.” Hoàng siết tay, “Tao không muốn nghi Thư, nhưng tao phải rõ, cảm ơn mày.”

Chưa đầy một tiếng, Tuấn gọi lại, giọng ngập ngừng: “Hoàng, số này không có gì lạ, nhưng tao thấy tin nhắn cũ từ số đó tới vợ mày, nội dung bị xóa, chỉ còn thời gian gửi, mấy ngày trước thôi.” Hoàng lạnh người, tay siết chặt điện thoại, “Cảm ơn, tao tự xử lý,” rồi cúp máy. Anh nhớ lại thái độ Thư tối qua ở quán cà phê – ánh mắt hoảng hốt nhìn Nam, cách cô vội xóa tin nhắn, và câu trả lời lắp bắp khi anh hỏi. Hoàng bước ra từ phòng tắm, tóc ướt bết xuống trán, áo sơ mi trắng cài lệch một nút, anh tiến tới ôm Thư từ sau, giọng trầm: “Vợ, tối qua em mơ gì, ú ớ suốt đêm vậy, không khỏe hả?” Thư giật mình, lảng tránh ánh mắt anh, “Dạ gặp ác mộng thôi chồng ơi” nhưng tay cô dưới áo run nhẹ, lòng lo: “Anh để ý mình quá, anh nghi gì rồi sao.” Hoàng nhìn

Phim Liên Quan